Cái kết đã định sẵn khi cô em dì ở chung phòng với ông anh rể, nằm dưới chân mình, đũng quần nó chợt nóng lên, dương cao như cột cờ. Hai tay nắm lấy lưng quần, Kết cục đã định sẵn cho em vợ ngủ nhờ phòng anh rể háo sắc định tuột xuống, chợt Minh dừng phắt lại. “Nếu anh đủ can đảm…” Tại sao phải đủ can đảm ah?! Mình đâu có ngán thằng Sơn… Vậy tại sao Hạ Vi nói như vậy nha? Minh chợt nghĩ đến điều gì, nó hơi nép người sát vào vách tường bước đến trước vài bước, rồi nhìn lên. Tim gan đều ngay lập tức teo lại… Nó thấy phía trên ban công có bốn cái đầu lấp ló ngó nghiêng tìm kiếm mình. Minh rón rén quay trở lại, chạy ào