Mẹ vợ cô đơn lâu ngày và thằng con rể láo lếu, hại nay đã trưởng thành với đầy đủ răng nanh móng vuốt. Riêng phần Minh lại có suy nghĩ khác… Mười bảy năm lăn lộn sinh tồn, nó sớm được rèn luyện nhìn nét mặt người đối diện. Minh như một con thú hoang sinh sống trong rừng sâu, càng nhỏ yếu càng phải học cách nhận biết kẻ thù của mình. Dù người mẹ kế này có khéo léo thế nào, Minh vẫn nhận ra sự thù địch trong ánh mắt đó. – Hôm nay bác mới gặp ba con ở công ty. – Ông Khánh nhìn Nhật Vi ngồi xuống bên cạnh Minh, Mẹ vợ thiếu thốn tình dục và con rể cu to láo lếu mỉm cười hiền hòa. – Dạ, ba con nói